Home / GIÁO DỤC / cảm nghĩ về dòng sông quê hương Cảm nghĩ về dòng sông quê hương 12/10/2021 RSS “Quê hương là còn đò bé dại, yên ả khua nước ven sông”. Tuổi thơ chúng ta ai nhưng chẳng nối sát với cái sông quê hương. Bao bài bác hát bao lời thơ đang gửi gắm cảm xúc tự dòng sông ấy.Bạn đang xem: Cảm nghĩ về dòng sông quê hươngDòng sông quê hương – cái sông của tuổi thơ, mẫu sông ấp ủ tôi trong tình yêu tmùi hương, mẫu sông đỏ màu phù sa, đỏ màu sắc lúa chín, đỏ màu sắc yêu thương thương. Phải chăng con sông này không chỉ bồi đắp từ phù sa mà còn bồi đắp lên tự tình thương thương tha thiết? Văng vẳng mặt sông giờ ru ầu ơ, giờ hò đò, giờ mái chèo khua nước, cùng cũng văng vẳng mặt sông giờ đồng hồ trái tyên, giờ yêu thương thanh thanh nhưng mà thắm thiết kì lạ! Còn nói được gì trên đây khi nghe thấy, cảm thấy câu hát quan tiền chúng ta thướt tha, trữ tình vào trong 1 tối trăng thanh khô sống bến sông? Đêm trăng thanh, tối trăng vũ hội của cái sông. Cùng cái sông ấy, buổi sáng sớm thì vào trẻo, mát lành, buổi chiều hoàng hôn vẫn ngự trị thì hồng rực lên, sáng ánh lửa còn Khi trăng vẫn chui thoát khỏi mẫu vỏ ngày thì dòng sông lại lung linh trong cỗ xiêm áo của đàn bà nhọ nhem, sáng với đẹp nhất mang lại lạ kì! Lắng nghe, bạn còn nghe thấy cả tiếng vĩ cầm du dương, réo rắt, cơ hội trầm, cơ hội bổng vang lên tự lòng sông. Đó đó là thời điểm sông sẽ hát đấy, sông đã hát lên khúc tình khúc, sông đang hát lên, hát về cuộc đời của chính bản thân mình, hát về quê hương.Chỉ cầm cố thôi, chỉ đơn giản dễ dàng là giờ nước rã thôi nhưng lại sao nhưng nặng tình mang đến gắng, lòng tín đồ hợp lý cũng rung đụng trước máy tình cảm ấy? Dòng sông ấy nuôi dưỡng chổ chính giữa hồn ttốt thơ của tôi, sẵn sàng mở rộng vòng đeo tay đón tôi vào vào làn nước non lành. Tuổi thơ tôi vệ sinh non vào dòng sông yêu thương. Dòng sông ấy tiềm ẩn bao tình yêu thương của dân xã tôi, một tình thương 1-1 sơ, đơn giản và giản dị mà thiệt cừ khôi. Tình yêu này vun đắp cho 1 tình thương còn linh nghiệm với cao niên hơn, chính là tình cảm quê hương, quốc gia, yêu thương thôn trang thân ở trong, để rồi từ khu vực này bao người bé vẫn ra đi không trsinh hoạt về tuy nhiên tôi biết trong trái tim của mình vẫn in hình con sông yêu thương thương, dòng ngày tiết trong bạn bọn họ tan ra, sở hữu màu sắc con sông yêu thương thơm vày chính bọn họ cũng đã từng có lần rửa ráy trong loại sông này. Sao quên được phần nhiều ngày nắng hạn, mẫu sông cạn hết nước, trong đêm thanh tôi nghe thấy giờ đồng hồ than khóc bi thiết của dòng sông, sao mà lại tmùi hương đến nỗ lực. Và cũng sao quên được phần nhiều ngày mùa bội thu, những tín đồ cũng vui cơ mà loại sông cũng vui, tôi biết nó đang suy nghĩ gì, nó vẫn khôn cùng vui thuộc dân làng mạc. Con sông ấy cùng như một con fan biết yêu tmùi hương, biết giận hờn, thời gian vui thời gian buồn. Tôi yêu thương loại sông xiết bao.Rồi mai phía trên, rất có thể tôi là 1 trong những bác sĩ, một kĩ sư hay là một bạn lao cồn tuy thế tôi vẫn chỉ là 1 trong những đứa ttốt bé xíu phỏng đối với chiếc sông yêu thương thơm. Dòng sông ấy mãi luôn luôn sát cánh chúng tôi, tiếp thêm sức lực nhằm tôi vững tin vào cánh cổng đi tới sau này tươi vui muôn màu sắc.Ai vào họ cũng ước muốn đi thật xa, mang đến thăm phần lớn chỗ khét tiếng để chiêm ngưỡng và ngắm nhìn vẻ rất đẹp của cảnh vật dụng vị trí ấy. Nhưng rồi đến một dịp như thế nào kia trong cuộc sống, các bạn sẽ phân biệt rằng vẻ đẹp mắt của vạn vật thiên nhiên chưa hẳn là sự hoa mĩ, to phệ, khổng lồ mà là sự việc thêm bó, yêu thương. Với tôi dòng sông quê nội được coi là dòng sông tuổi thơ với những kỉ niệm, chỗ nuôi chăm sóc trọng tâm hồn Shop chúng tôi khôn mập. Chẳng đề nghị tìm kiếm đâu ra xa, vào mắt công ty chúng tôi, dòng sông ấy đó là kì quan của kỉ niệm.Xem thêm: Tuổi trẻ, ai lại mấy lần ngoáy đầu nhìn lại. tôi đã từng đuổi theo phần đông mơ ước với mọi thứ đồ vật nghịch của đô thị rồi quên bẵng đi loại sông của quê nhà. Cho mang lại khi một đợt nữa trnghỉ ngơi về quê nội, chứng kiến vẻ bình dân của sông, tôi tự dưng thấy lòng bâng khuâng nlỗi phát hiện bao gồm bản thân mình địa điểm ấy. Dòng sông vẫn thay, lặng lìm rã vơi, mềm mại nlỗi vạt áo nhiều năm của chị có lúc rợn sóng lăn uống tnạp năng lượng tựa như những con đường vẻ bên trên bức ảnh của em tôi. Nhìn trường đoản cú xa, sông nhỏng một dãi mây cầm ngang khung trời có lúc xanh rì, có những lúc trắng đục. Đó là những ngày nắng và nóng, chiếc sông nhỏng cô gái thứa thùng nấp sau lũy tre nóng sốt, nước sông trong xanh màu của tre, của những rặng dừa phía 2 bên bờ. Chỉ phải bất ngờ đột ngột một trận mưa, sông vẫn cầm cố dòng áo màu trắng đục. Cứ đọng cố gắng mùa mưa số đông loại sông lúc nào cũng đùng đục màu sắc của đất, của phù sa. Chính loại màu trắng ấy đã đem đến đến quê nhà tôi những nguồn lợi. Phù sa vun bồi hai bên bờ, cây trồng cũng xanh lè hơn, trái ngọt sum suê tứ mùa. Mùa nước nổi, cá tôm từ đâu theo dòng nước mang lại phía trên, người dân quê tôi bắt hồ hết chú cá tươi sạch lấy ra chợ cung cấp tìm thêm ít chi phí cho những nhỏ đi học. Tôi nhớ ngày đó, người mẹ tôi vẫn hay ra sông xúc tôm, txay bé dại về cho người quen biết vịt nạp năng lượng. Bà tôi chsinh sống tôi bên trên loại xuồng nhỏ mang lại đoạn sông yên ổn tĩnh để câu cá. Có năm ttách chỉ toàn là nắng và nóng hạn, phần đông ao hồ thô khô hết nước, chỉ gồm con sông vẫn âm thầm dành trọn mối cung cấp nước cuối cùng của chính mình mang lại phần lớn người con quê.Với đàn ttốt công ty chúng tôi, loại sông chẳng khác nào tín đồ chị, bạn mẹ rồi thỉnh thoảng thay đổi thằng bạn thân tuyệt giận hờn. Những cơ hội thả thuyền trên sông Tối ngày trung thu, sông bao gồm phát âm tôi ước nguyện điều gì nhưng mĩm cười cợt vỗ sóng dịu vào thuyền. Những lúc tan học, tôi rủ đám bạn đầu è, chân đất tập bơi ngang sông, nghịch trò trốn tìm trong đám bèo, bông súng. Lúc ấy, sông cũng kkhô cứng khách cười theo những trận cười cợt giòn chảy của chúng tôi. Sông dang vòng đeo tay nóng bức ôm Cửa Hàng chúng tôi nhỏng tín đồ người mẹ vuốt ve sầu nhỏ, đảm bảo bé. Tôi yêu thương sông nhỏng yêu hình trơn quê hương bản thân, tôi ghi nhớ sông nlỗi đứa con xa ghi nhớ người mẹ. Có phần nhiều ngày hè bận bịu Việc học tập, không về thăm nội, thăm quê, tôi ngủ mơ thấy mình được chơi đa số trò nghịch thulàm việc bé bỏng mặt mẫu sông, rồi lag mình thốt nhiên thấy lạc lõng giữa căn phòng lặng tĩnh. Tôi òa lên khóc nlỗi một đứa tphải chăng vừa đánh mất trang bị gì giá trị.Phải rồi, tôi đã không còn đi tuổi thơ ngây của mình bên fan bạn Sông từ ngày lên thành thị. Tôi là 1 thằng bạn tuyệt lỗi hứa, bắt Sông bắt buộc chờ đợi mòn mõi để rồi quặn bản thân đau đáu theo từng chiếc rã. Sông ơi! Biết bao giờ tôi có thể trsống về bên cạnh Sông nhằm tra cứu lại kí ức của chủ yếu mình? Dù có xa tít tôi vẫn luôn ghi tương khắc trong tâm hình hình họa của quê hương và hình ảnh chiếc sông thân thiết. Có ai nỡ lãng quên hầu hết gì tươi đẹp tuyệt vời nhất vào đời bản thân, sông ơi!Cuộc sống ở nông thôn, làm việc đồi buôn bản là một trong cuộc sống đời thường mà lại ít nhiều tín đồ mong ước. Và còn thần diệu không chỉ có vậy Lúc cuộc sống thường ngày ấy nối sát với cùng một dòng sông êm đềm, êm ả, non lành – một cái sông của sự tươi trẻ, của sức sống.Quê tôi, địa điểm vẫn tận mắt chứng kiến cả tuổi thơ của tôi, cũng đều có một mẫu sông xanh non. Liệu còn điều gì phấn kích hơn Khi bên trên một miền quê xa xôi, hẻo lánh lại có một mẫu sông chảy qua, loại sông đã từng mang đến tôi một tuổi thơ thật tuyệt vời.Tôi yêu mẫu sông quê nhà tôi như yêu thương thiết yếu gia đình tôi, nlỗi thiết yếu tình yêu cơ mà tôi dành riêng cho địa điểm thôn xóm không còn xa lạ. Cđọng mỗi một khi ghi nhớ cho chiếc sông ấy, kí ức về tuổi thơ lại tồn tại, rõ ràng, rành rọt nlỗi một cthị trấn bắt đầu xẩy ra, có lẽ chính làn nước mát lành của chiếc sông đang gột vứt các lớp bụi. Tôi ghi nhớ, vào kỷ niệm của tôi, dòng sông đặc biệt quan trọng ấy uốn nắn mình quanh thôn trang, rồi chập vào trong 1 nhánh sông khác, đổ ra biển cả. Chẳng thể nào quên được chiếc cảm xúc ấy, một sự choáng ngợp, một sự không thể tinh được sẽ ùa tới trong tôi vào lần thứ nhất thấy được nó. Con sông quê tôi chỉ rộng lớn chừng nhị chục thước nhưng chiều dài của nó không thể nào khái quát hết được, vẫn liên tục chảy nghỉ ngơi phía mặt đường chân ttránh. Chẳng hiểu tại vì sao giống như dòng sông vẫn in vào kí ức tôi một thông điệp lạ mắt – bất kể bao giờ tôi ghi nhớ tới mẫu sông, lại ghi nhớ tới quê nhà, xóm thôn. Tôi còn ghi nhớ hầu hết lần tập bơi lội kè sông, còn nhớ lần thứ nhất được vùng vẫy vào làn nước đỏ au kia, một cảm xúc đuối lành, vui tươi dịu ngọt vẫn ùa tới cùng với tôi một phương pháp thiên nhiên, khiến tôi cảm giác như được đến với một vị trí tràn trề rất nhiều sự nụ cười. Rồi tôi lưu giữ cho tới đều lần chèo thuyền bên trên sông, lưu giữ tới đầy đủ lần đi chăng lưới tấn công cá bên trên sông cùng tía. Con sông quê tôi thật kỳ lạ kì, nước sông đỏ au bởi phù sa dẫu vậy cũng một phần đỏ vì chưng color hồng của cá diếc, con cá chép. Những bè bạn cá đông nhung nhúc giao hội dưới làn nước mát lành. Mỗi Lúc nắng và nóng đổ lên sông, phương diện nước lại ánh lên như được dát bạc. Rồi phần lớn quan tâm đến thơ dại dột cũng qua đi, tôi lại liên tục sinh sống mặt chiếc sông tôi yêu dấu. Những đáng nhớ vê cái sông luôn khiến cho tôi bồi hồi, xúc hễ. Đó là gần như lần dò trai thuộc bầy các bạn, phần đông lần nhưng mà mèo đá quý nlỗi dính đầy thuộc hạ, tuyệt phần đông lần tôi tức giận, làn nước giá lạnh ấy lại vỗ vê tôi, xoa nhẹ đông đảo giận hờn trong tôi, đến tôi được sống vào sự dịu dàng, và ngọt ngào của tuổi thơ, đã chẳng khi nào tôi quên được loại vị mặn mặn, ngòn ngọt của nước sông quê tôi, quan yếu quên được bè bạn con cá chép, cá diếc đông đúc ấy. Tôi vẫn không thể nào tất cả một tuổi thơ trong trắng, và ngọt ngào, dịu dàng êm ả giả dụ không tồn tại mẫu sông yêu dấu ấy.Làm sao cơ mà tôi ko yêu, không quý một mẫu sông như thế, một cái sông đã cho tôi tuổi thơ đầy và lắng đọng, một kí ức không thể nào quên.