CHÍ PHÈO TÊN THẬT LÀ GÌ

Chí Phèo đã bị cả xóm hội ruồng vứt. Cái thẻ bao gồm biên tên tuổi hắn cũng không tồn tại vào sổ xã, bạn ta vẫn knhị hắn vào hạng dân lưu tán, lâu năm không về buôn bản. Tất cả dân làng những sợ hãi hắn…


NHÂN VẬT CHÍ PHÈOTRONG TRUYỆN NGẮN CÙNG TÊN CỦA NAM CAO

Chí Phèo đã trở nên cả xã hội ruồng vứt. Cái thẻ gồm biên tăm tiếng hắn cũng không có trong sổ thôn, tín đồ ta vẫn knhì hắn vào hạng dân lưu lại tán, nhiều năm không về xóm. Tất cả dân làng mạc hầu như sợ hãi hắn…

*

“Chí Phèo” (1941) là 1 trong truyện nđính rực rỡ của nhà văn Nam Cao viết về đề bài dân cày trước Cách mạng. Nó là 1 trong truyện ngắn có thể “có tác dụng mờ không còn những tác phđộ ẩm không giống cùng ra một thời”, đang đưa Nam Cao lên địa điểm số 1 trong lớp những công ty vnạp năng lượng hiện thực phê phán 1930-1945. Tác giả vẫn chế tạo thành công xuất sắc một nhân vật nổi bật, nhân đồ Chí Phèo, phản chiếu một tấn bi kịch bao gồm chân thành và ý nghĩa sâu sắc vào nhiều loại vượt trội độc nhất của nền vnạp năng lượng học tập nước ta.

Bạn đang xem: Chí phèo tên thật là gì

Bi kịch Chí Phèo là thảm kịch của một nông dân cùng khổ bị xô đẩy vào tuyến phố lưu lại manh lầm lỗi, bị cự xuất xắc quyền có tác dụng fan, giỏi nói một bí quyết khác là số trời bi thảm của một con bạn ý muốn được thiết kế bạn mà không thể được Nam Cao vẫn viết về tấn bi kịch của Chí Phèo bởi một văn pháp vô cùng dung nhan sảo: đổi khác thời điểm đề cập, lúc tả, triết lí thì thấm thía, trữ tình thì đau đớn xót xa đầy ám ảnh nghệ thuật, làm xúc cồn lòng fan rộng nửa thế kỉ ni.

Nam Cao ko nói đến sưu thuế man di, không nói tới sơn tức cơ mà ông gồm có tò mò riêng rẽ về số trời tín đồ lao cồn bị giày xéo, có một cái nhìn mới mẻ và lạ mắt độc đáo và khác biệt, thâm thúy vào việc diễn đạt nỗi đau đớn trăm chiều của bạn dân cày nghèo bị áp bức bóc lột tàn tệ vào xã hội thực dân phong kiến.

Chí Phèo xấu số tức thì từ lúc sơ sinch “nai lưng truồng với xám ngắt vào một chiếc váy đầm đụp nhằm ở kề bên lò gạch ốp quăng quật không”. Anh thả ống lương “rước đem với rước cho 1 tín đồ bầy bà góa mù”, tiếp nối hắn bị mang xuất bán cho chưng phó cối. Chí to lên vào chình ảnh cô quạnh, không phụ huynh, không chúng ta sản phẩm thân thích hợp, không một mái lều bịt thân, ko một tấc khu đất cằm dùi “hết đi sống đến đơn vị này lại đi ngơi nghỉ cho bên nọ”, mang lại năm 20 tuổi thì Chí Phèo làm canh điền mang đến lí Kiến.

*

Có thể nói chiếc trang đời thơ dại với thanh niên của Chí Phèo là hai mươi năm trời đắng cay ko vùng nương thân. Bi kịch của anh ý canh điền này bước đầu từ chuyện bà Ba ông lí còn tthấp lắm cơ mà “lại cđọng hay nhỏ xíu lửng, bắt hắn bóp chân, xuất xắc xoa bụng, đnóng lưng gì đấy”. Chí không hẳn là mộc đá, tuy thế hắn thấy nhục hơn là mê say, huống hồ nước lại sợ”. Chỉ một cthị trấn ganh tuông chẳng đâu vào đâu. Bá Kiến sẽ ngnóng ngầm hòa hợp với quan bên trên bắt Chí giải lên thị xã, vứt tù nhân hắn bảy tám năm ttách. Cái đơn vị tù đọng thực dân sẽ thay đổi Chí Phèo xuất phát điểm từ 1 dân cày lương thiện, hiền khô biến hóa một tên giữ manh, một con quỷ dữ vào làng mạc Vũ Đại.

Đi tù hãm “biệt tăm”, thốt nhiên đâu hắn lại "lù lù lần về”. Một Chí Phèo đang trọn vẹn khác hẳn: “Cái đầu thì lông lốc, cái răng cạo White hớn, mẫu mặt thì đen cơ mà rất câng câng, nhị non gườm gườm trông khiếp chết”. Chí mang dòng quần nái Đen, cái áo tây vàng, loại ngực với cái tay chạm trổ Long, phượng nói một ông tướng mạo vậy chùy... Đó là hình ảnh Chí Phèo dịp ngồi uống rượu với giết mổ chó sống chợ tự trưa tới xế chiều, cho tới thời gian say khướt. Hắn đang hành vi một cách dữ dội: xông trực tiếp mang đến công ty Bá Kiến chửi “mồ mả tổ tông cho lộn lên mất”, đập dòng vỏ cnhì vào mẫu cổng, rạch khía cạnh, kêu ttránh ăn vạ! Chí Phèo đã hành động nlỗi một tên đầu trườn vô cùng ngang ngược. Tuy nhiên hắn đã nhận diện ra Bá Kiến là kẻ thù của mình. Nhưng duy nhất bữa rượu, một vài câu mơn trớn, một đồng bạc đãi thêm của núm Bá sẽ tạo nên “Chí Phèo cực kì hả hê”. Hắn mơ hồ nước về chuyện hắn “còn có họ” với lí Cường nữa đấy! Mấy hôm sau, Chí lại dsống trò giữ manh đốt cửa hàng mụ buôn bán rượu, lại vác dao đến đơn vị gắng Bá xin đi sinh hoạt tội phạm "bđộ ẩm quả đi ở tù hãm phấn kích quá!”. Chỉ sáu ngày sau khoản thời gian Chí về lại xã, hắn cho đơn vị Bá Kiến lần trang bị nhì sinc sự: “Cái khía cạnh thì ngầu lên, hai chân thì lảo hòn đảo, loại môi bầm lại mà run bựa bật". Hắn nghiến răng hăm dọa: nhỏ đề nghị đâm bị tiêu diệt vài cha thằng rồi cố kỉnh bắt con giải huyện”. Cụ Bá cười kkhô giòn khách hàng, vỗ vai Chí Phèo một chiếc, hắn nhỏng bị thôi miên, rồi vác dao mang đến bên team Tảo đòi nợ mang lại cố Bá. Chẳng xẩy ra chuyện ngã xuống. Chí Phèo tự đắc một cách đáng ghét ===== tự đắc một cách đáng ghét ===== núm năm chục đồng tiền ra về, trường đoản cú đắc: “Anh hùng xã này cóc thằng như thế nào bởi ta”. Từ kia Chí Phèo phát triển thành “nô lệ chân tay mới” của Bá Kiến. Thế là Chí tất cả đơn vị, gồm năm sào sân vườn làm việc kho bãi sông, năm kia hắn hăm bảy, hăm tám tuổi. Cùng Tính từ lúc đáy, Chí mất phương thơm hướng hẳn, hắn thay đổi tay sai tâm đầu ý hợp của Bá Kiến. Hắn vẫn buôn bán bản thân mang đến quỷ dữ, với chẳng bao lâu hắn cũng vươn lên là một nhỏ quỷ dữ kinh tởm. Hắn chìm ngtràn lên vũng bún mờ ám, lỗi lầm. Hắn mất dần dần ý niệm về thời hạn, do dự tuổi tác cuộc sống bản thân “vẫn dài bao nhiêu năm rồi”. Năm nối năm, tuổi nối tuổi, “bố mươi tám giỏi tía mươi chín? Bốn mươi xuất xắc ngoài tư mươi?’’. Bộ phương diện Chí Phèo lúc này nhỏng “chiếc khía cạnh của loài vật lạ” với color "‘đá quý tiến thưởng và lại mong xạm màu gio” với từng nào là sẹo “vằn dọc vằn ngang”, lốt mảnh chai ăn uống vạ kêu làng! Cuộc đời hắn ông chồng chất tội vạ “bao nhiêu câu hỏi ức hiếp, phá phách đâm chỉm, tín đồ ta giao đến hắn làm”. Hắn đâm mướn chém mướn nhằm kiếm chi phí cơ mà uống rượu. Những cơn say của hắn tràn cơn này quý phái cơn không giống, thành một cơn lâu năm, bao la. “Hắn nạp năng lượng trong những khi say, ngủ trong lúc say, thức dậy hãy còn say, đập đầu, rạch mặt, chửi bới dọa đe trong khi say, uống rượu trong khi say, nhằm rồi say nữa, say vô tận”. Chí Phèo bị cài chuộc, bị xô đẩy vào con phố giữ manh, lầm lỗi. Muốn giết mổ fan, muốn đâm chém với giật lag bắt buộc gan và liều mình, hắn đã tìm tới rượu. Mất dần nhân tính, hắn đổi thay con quỷ dữ thôn Vũ Đại: “Hắn biết đâu hắn đang phá bao nhiêu cơ nghiệp, giã nát bao nhiêu chình họa im vui, giẫm đổ từng nào niềm hạnh phúc, có tác dụng ra máu và nước đôi mắt của bao nhiêu bạn lương thiện”.

*

Chí Phèo đã bị cả thôn hội ruồng vứt. Cái thẻ gồm biên tiếng tăm hắn cũng không tồn tại vào sổ thôn, tín đồ ta vẫn khai hắn vào hạng dân giữ tán, nhiều năm không về xóm. Tất cả dân làng mạc hồ hết sợ hắn, “rời mặt hắn các lần hắn qua”. Hắn chửi, ai ai cũng nghĩ về “kệ xác phụ vương nó”, ai ai cũng chẳng thèm nghe, khác làm sao “những người say rượu hát”. Bức Ảnh Chí Phèo “vừa đi vừa chửi” gây cho những người phát âm nỗi ám ảnh về bi kịch của một bạn điên khùng, mất trí đang trải qua nỗi đơn độc tuyệt vọng. Hắn chửi tuốt, chửi ttách, chửi đời, chửi cả làng mạc Vũ Đại, chửi toàn bộ hầu như ai ko chửi nhau cùng với hắn, “tức bản thân hắn chửi đứa như thế nào đẻ ra chủ yếu hắn!”. Chí Phèo cứ chửi, “chửi rồi lại nghe”. Hắn bị bao vây vì một “sự tĩnh mịch đáng sự”. Năm thì mười họa bắt đầu “cha bé chó dữ với cùng 1 thằng say rượu!”. Hắn đã trọn vẹn bị buôn bản hội xong xuôi khoát cự tuyệt ko được xem là fan.

Xem thêm:

Qua nhân đồ dùng Chí Phèo, Nam Cao vẫn phản ảnh một lúc này hơi phổ cập tất cả tính quy nguyên lý ở nông thôn VN bên dưới thời Pháp thuộc: đa số người lao hễ lương thiện nay bị xã hội xô đẩy vào con phố thuộc, đang bội phản chống lại, lưu manh liều mình nhằm mãi sau. Năm Tchúng ta “đầu trườn đầu bướu” vừa đi biệt tích lại sở hữu Binch Chức lần về, Binch Chức chết lại nsống ra Chí Phèo. Biết đâu thị Nnghỉ ngơi lại không đẻ nơi lò gạch ốp cũ một Chí Phèo bé trong chiếc đầm đụp nữa? Bọn hào lí, một mặt bóp nặn dân lành cho tận xương tủy, mặt khác “lại đề xuất ngậm mồm cung ứng mang đến đông đảo thằng cùng hơn là dân cùng phải liều lĩnh, cơ hội nào cũng rất có thể gắng dao đâm người giỏi đâm mình”. Chừng như thế nào còn lũ cường hào sâu côn trùng, độc ác, áp bức bóc lột tàn tệ dân lành, thì chừng đó còn người lao cồn lương thiện bị xô đẩy vào tuyến đường lưu manh lỗi lầm, đề xuất kiếm ăn bởi đâm mướn chém mướn, bằng chiếm lag. Cái xã hội ấy vẫn giật đi của mình cả bộ mặt lẫn linch hồn người, hủy diệt nhân tính cùng vẫn cự giỏi quyền làm cho fan của họ. Nhân đồ gia dụng Chí Phèo sẽ cho biết thêm dòng quy phương pháp tàn tệ ghê sợ đó trong làng hội cũ.

*

Đoạn văn Nam Cao đề cập về cthị xã Chí Phèo uống rượu với Tự Lãng là 1 tình tiết hiểu rõ thêm bi kịch cô đơn, điên khùng, gian khổ mang lại cùng cực của một kẻ bị buôn bản hội cự xuất xắc quyền làm cho người. Tự Lãng tất cả “bộ râu lờ phờ”, làm nghề thầy cúng cùng thiến lợn. Vợ bị tiêu diệt đang bảy, tám năm con gái chửa hoang trốn đi. Lão cũng đơn độc nlỗi Chí Phèo. Nhỏng “đôi tri kỉ cuồng” uống rượu bên dưới trăng. Chúng uống sạch mát bố cnhì, “ngả sát vào nhau nhưng mà cười”. Say rượu, lão Tự“bò nlỗi cua”. Chí Phèo vật lão ra cơ mà vuốt râu lão. Chí phanh hao ngực, vừa đi vừa gãi, lần đường tìm về mhình họa vườn cửa và mẫu lều của hắn. Chính trong đêm trăng ấy, Chí vẫn “bứt rứt quá, ngứa ngáy quá” thì hắn phát hiện thị Nsống đang nằm ngủ “loại mồm mụ há hốc lên trăng nhưng ngủ”. Chí Phèo đã xông cho tới fan bọn bà “xấu ma chê quỷ hờn” kia một bí quyết... Chí Phèo! Cuộc có tác dụng tình của Chí Phèo ban sơ chỉ mang tính bạn dạng năng sinc đồ dùng ở một gã bọn ông say rượu với cùng 1 fan bầy bà ngoài tía mươi tuổi “ngơ ngẩn như những bạn dại trong cổ tích" cơ mà thôi! Nhưng thiệt lạ mắt, sau đó, sự quan tâm đơn giản và giản dị đầy ân đức cùng sự yêu thương thương thơm mộc mạc, thực tình của thị Nsinh sống đang đánh thức dậy thực chất lương thiện của fan lao hễ vào kẻ từng rạch phương diện ăn uống vạ với đâm mướn chỉm mướn này. Chí Phèo bị cảm, thị Nsống vẫn “quàng tay vào nách hắn” và “hắn đu vào cổ thị, nhì người lảo đảo đi về lều”. Bát cháo hành của thị Nnghỉ ngơi khiến cho Chí Phèo gần như đổi khác hẳn. Lần đầu tiên hắn được nếm mùi hương cháo: “ttránh ơi cháo mới thơm làm sao!". Cũng lần trước tiên hắn được quan tâm vị 1 bàn tay “bọn bà”. Mấy chục năm qua, hắn ước ao ăn uống thì phải dọa, buộc phải giật, cầm mà “lần này là lần trước tiên hắn được một fan bọn bà cho”. Và cũng chính là fan bọn bà độc đáo trong xã Vũ Đại nhận thấy thực chất lương thiện của Chí Phèo. Thị nhìn Chí Phèo ăn uống cháo hành rồi thốt lên: “Ôi sao cơ mà hắn hiền”… Chỉ tất cả thị Nnghỉ ngơi bắt đầu cảm nhận được: “hắn mỉm cười nghe thật hiền...” mà thôi!

Đoạn văn miêu tả trọng tâm trạng Chí Phèo sau đêm “chạm chán gỡ” thị Nsinh hoạt cho biết Nam Cao là bậc thầy về nghệ thuật và thẩm mỹ đối chiếu trung ương lí nhân đồ gia dụng. Sự thức tỉnh của linc hồn vào Chí Phèo được người sáng tác đề cập lại thiệt xúc hễ, các xót thương. Sáng hôm ấy, Chí Phèo thức giấc dậy “lòng rưng rưng mơ hồ nước buồn”. Tiếng chim hót hân hoan, giờ đồng hồ bạn đi chợ cười cợt nói, giờ đồng hồ anh thuyền chèo gõ mái chèo đuổi cả... Những giờ đồng hồ không còn xa lạ ấy hôm như thế nào chả tất cả, nhưng lại lúc này Chí new nghe thấy. Lòng hắn bi thảm “chao ôi là buồn!”, Lương trọng tâm hắn bị lay động. Tiếng vọng của đời thường đã đánh thức linch hồn Chí. Hắn nhớ lại phần lớn thời xưa, một thời từng mong ước, loại ước mơ bình thường của những fan nông dân túng thiếu “bao gồm một mái ấm gia đình nho nhỏ dại, chồng cuốc mướn cày mướn, bà xã dệt vải”, nuôi lợn làm vốn liêng, tương đối đưa thì sở hữu dăm tía sào ruộng. Càng hồi tưởng càng ai oán càng sốt ruột. Ngoài bốn mươi tuổi đầu, Chí cảm thấy “đang cho tới cái dốc bên đó cuộc đời”, với hắn lo, hắn sợ hãi “đói rét mướt với tí hon đau, là cô độc, tính năng này còn đúng sợ rộng đói lạnh lẽo với ốm đau”. Chí Phèo vừa húp cháo hành vừa trìu thích chú ý thị Nsinh sống, rồi hắn vẩn vơ nghĩ ngay gần suy nghĩ xa. Lâu ni hắn chỉ đâm chém với chiếm đơ. "Nếu không hề mức độ mà lại cướp giật, dọa bắt nạt nữa thì đã sao?". Thằng lưu manh “chỉ bạo gan về liều”. Sẽ có một dịp như thế nào đó “chẳng thể làm sao liều được nữa” thì bấy giờ mới nguy!

Nam Cao đang mang lại họ thấy, Chí Phèo vốn là 1 trong những tín đồ lao hễ cùng khổ lương thiện tại “loại bạn dạng tính của hẳn ngày hay bị tủ đi”. Cùng với “tình yêu” sự săn sóc của thị Nnghỉ ngơi, “trận ốm chuyển đổi hắn về sinch lí, cũng chuyển đổi về trung ương lí nữa” của Chí Phèo. Đó là một cái quan sát thâm thúy cùng với trọng tâm lòng xót thương thơm đầy tình bạn của nhà vnạp năng lượng này đối với phần đông nhỏ fan nghèo nàn, lương thiện bị thôn hội xô đẩy vào con đường lưu manh, tội ác.

Linc hồn thức tỉnh giấc, bạn dạng tính bị tủ đi dần dần lòi ra. Chí Phèo hốt nhiên thấy “thèm lương thiện tại, muốn có tác dụng hòa với đa số bạn biết bao!”. Hắn khát vọng được đa số bạn “đã lại nhấn hắn vào cái làng mạc hội bằng vận, thân thiện của các người lương thiện". Đàn bà tương tự như thị Nsinh hoạt “không có men như rượu”, nhưng lại Chí "say thị lắm!”. “Với một vẻ khía cạnh siêu phong tình”, hắn bảo thị Nở: “hoặc là mình lịch sự phía trên ở cùng với tớ một bên mang đến vui”. Câu nói ấy là một trong những lời nói “tình tứ”, vẫn thể hiện chơn huệ cái khát vọng hy vọng được làm người, “thèm lương thiện” với “mong mỏi có tác dụng hòa với tất cả người” của Chí Phèo. Có nghe hắn chửi, tất cả nhìn thấy hắn rạch phương diện, ăn vạ, bao gồm mục kích hắn say rượu vác dao đi đâm bạn... thì ta new thấy xúc đụng cực kì trước phần đa mong ước, bình thường ấy của Chí Phèo, của bé tín đồ buồn bã bất hạnh!... Câu trả lời của thị Nở sẽ ra quyết định số phận của hắn.

Như một kẻ chết đuối giữa vực sâu, Chí Phèo “bám” được thị Nngơi nghỉ cứ tưởng là vớ được cọc, đâu ngờ chỉ với rễ bèo. Chí Phèo “say thị lắm”, cơ mà mang lại hôm đồ vật sáu thì Thị nghĩ bụng: “hãy giới hạn yêu thương để hỏi cô Thị đã”. Như ta biết, con đường trở về làm tín đồ của Chí Phèo vừa được hé xuất hiện thêm đã trở nên đóng góp sầm lại! Bà cô đã đay nghiến thị Nsinh hoạt, bà thấy con cháu bà “sao mà lại đĩ thế?”. Bà thấy nhục nhã, bà gào lên “nhỏng nhỏ ma dại". Bà quyết ko được cho phép con cháu bà “đi đem một thằng chỉ bao gồm một nghề rạch mặt ăn uống vạ”. Nhưng trách rưới gì bà ta! Cách quan sát của bà ta cũng đó là ý kiến của đầy đủ bạn làng mạc Vũ Đại xưa nay so với Chí Phèo. Chỉ trừ Bá Kiến và thị Nlàm việc ra, chứ còn ai nữa dám đi qua mặt Chí, dám đối lập với Chí! Tất cả thân quen coi hắn là “quỷ dữ” mất rồi. Hôm nay, linch hồn hắn trsống về, nhưng lại không có ai dấn ra; hắn “mong mỏi làm cho hòa với đa số người” tuy nhiên ai nhận! Chí Phèo thực thụ rơi vào trong 1 thảm kịch ý thức, đau buồn, oằn oại. Hắn “ngẩn người"’ Khi nhìn và nghe Thị nói. Hắn “sửng sốt” đứng lên call Thị. Hắn xua đuổi theo “chũm đem tay” Thị, dẫu vậy bị thị gạt ra, dúi thêm cho một cái xẻ “lăn khoèo xuống sân”.

Chí Phèo thứ vã trong cơn cực khổ tuyệt vọng. Hắn vớ một hòn gạch toan đập đầu ăn vạ! Hắn cần “đâm chết con đĩ Nsinh sống kia”, “đâm bị tiêu diệt cái nhỏ khọm già công ty nó”. Hắn lại uống, lại uống... tuy thế “càng uống càng tỉnh ra”, tỉnh giấc ra để thấm thía nỗi nhức vô hạn của thân phận mình: quyền làm cho tín đồ được sinh sống lương thiện tại đã biết thành xã hội cùng đồng các loại dứt khoát cự tuyệt. Rồi “hắn ôm phương diện khóc rưng rức” cho tới Lúc sẽ say mềm tín đồ rồi hắn đi. Hắn ra đi với 1 bé dao làm việc thắt sống lưng với câu nói lảm nhảm: “Tao yêu cầu đâm bị tiêu diệt nó”. Chính vào giữa trưa “ttránh nắng và nóng, mặt đường vắng” ấy, Chí Phèo lần máy ba cho gặp mặt Bá Kiến “không đòi tiền“ như mỗi một khi nhưng đòi lương thiện nay, đòi quyền “có tác dụng tín đồ lương thiện!”. Câu nói của Chí Phèo: "... Ai mang đến tao lương thiện? Làm cầm nào mang lại mất được không còn phần đa vết mảnh chai trên mặt này? Tao thiết yếu là người lương thiện nay nữa. Biết không!...” sẽ là phần nhiều lời đanh thép vén mặt, phán quyết thương hiệu cường hào gian trá Bá Kiến, bên cạnh đó là tiếng kêu thương vô vọng của một kiếp bạn đau khổ! Chí Phèo “văng dao tới” giết mổ Bá Kiến rồi tự gần kề. Chí đang giết mổ bị tiêu diệt nhỏ quỷ dữ xóm Vũ Đại vẫn có tác dụng hại đời anh. Chí không muốn sinh sống nữa, bởi lúc này, ý thức về nhân phẩm đang trngơi nghỉ về. Chí cần thiết sinh sống mẫu mã giữ manh, quan trọng làm cho quỷ dữ, sinh sống như thú vật dụng được nữa. Chí Phèo vẫn bị tiêu diệt ảm đạm, quằn quại bên trên vũng máu của chính mình, bị tiêu diệt vào giờ đồng hồ kêu uất hận đau thương, đầy xót xa, ám ảnh. Anh ta sẽ bị tiêu diệt trên ngưỡng cửa trngơi nghỉ về cuộc sống, Khi cửa nhà cuộc sống đóng góp chặt trước mặt anh.

*

Chí Phèo là một trong hiện tượng lưu giữ manh hóa ở nông thôn mang tính chất hóa học điển hình nổi bật, tất cả ý nghĩa sâu sắc kết án sắt đá mẫu thôn hội hung ác đẩy tín đồ dân cày nghèo vào kiếp sinh sống bất minh trúc vật dụng, chiếm đi của họ cả diện mạo, cả linc hồn fan. Câu hỏi sau cùng của Chí Phèo: “Ai mang lại tao lương thiện?” là thắc mắc đựng chất phần uất, khổ cực, mãi mãi có tác dụng day xong lòng fan. Làm núm như thế nào để bé người được sinh sống cuộc sống đời thường lương thiện tại, bình dân vào mẫu buôn bản hội tàn bạo ngột ngạt và khó thở, vùi dập nhân tính ấy? Qua hình mẫu Chí Phèo, Nam Cao sẽ đặt ra câu hỏi lớn ấy. Với cảm quan thực tại sắc sảo đặc biệt, Nam Cao đã vén ra mối mâu thuẫn thống trị gay gắt làm việc nông xóm và chứng trạng tha hóa phổ cập vào chiếc làng hội vô nhân đạo kia. Truyện “Chí Phèo” vừa đựng chan tình yêu nhân đạo, vừa với chân thành và ý nghĩa triết lí thâm thúy được miêu tả bên dưới vẻ ngoài nghệ thuật và thẩm mỹ vô cùng độc đào, xứng đáng được xem là một siêu phẩm.

Home, Liên hệ Quảng cáo, Copyright © 2023 thithptquocgia2016.com Nội dung trên website chủ yếu được sưu tầm từ internet giúp bạn có thêm những tài liệu bổ ích và khách quan nhất. Nếu bạn là chủ sở hữu của những nội dung và không muốn chúng tôi đăng tải, hãy liên hệ với quản trị viên để gỡ bài viết